16
1 Hãy gởi triều cống cho lãnh tụ của xứ. Hãy gởi một con chiên con từ Sê-la qua sa mạc đến núi của Con gái Xi-ôn.
2 Các người đàn bà Mô-áp tìm cách băng qua sông Ạc-nôn
như chim con rơi ra khỏi tổ.
3 Họ bảo: “Hãy giúp chúng tôi.
Bảo chúng tôi phải làm sao.
Hãy bảo vệ chúng tôi khỏi tay kẻ thù
như bóng mát che chúng tôi khỏi ánh mặt trời buổi trưa.
Xin hãy giấu chúng tôi,
vì chúng tôi chạy tìm nơi an toàn!
Đừng trao chúng tôi vào tay kẻ thù.
4 Hãy để những ai trong chúng tôi
bị đuổi ra khỏi Mô-áp sống trong xứ ngươi.
Xin giấu chúng tôi khỏi kẻ thù.”
Cảnh cướp bóc Mô-áp sẽ chấm dứt.
Kẻ thù sẽ bị đánh bại;
những kẻ hiếp đáp người khác sẽ biến mất khỏi xứ.
5 Rồi một vua mới trung thành sẽ đến;
vua trung thành nầy sẽ xuất thân từ nhà Đa-vít.
Người sẽ phân xử công bằng và làm điều phải.
6 Chúng ta đã nghe rằng dân Mô-áp rất kiêu căng tự phụ.
Chúng rất hợm hĩnh và nóng giận,
nhưng sự khoác lác của chúng không ra gì.
7 Vì thế dân Mô-áp sẽ khóc lóc;
chúng nó sẽ buồn thảm.
Chúng sẽ than vãn về các bánh nho khô mà chúng đã ăn trong Kiệt Ha-rê-sết.
8 Nhưng các ruộng của Hết-bôn
và cây nho của Xíp-ma không thể ra trái;
các kẻ cầm quyền ngoại quốc đã tiêu diệt các dây nho.
Kẻ thù đã tới Gia-xe, tràn đến sa mạc và ra đến tận biển.
9 Ta than khóc với dân Gia-xe về các dây nho Xíp-ma.
Ta than khóc với dân Hết-bôn và Ê-lê-a-lê.
Sẽ không có tiếng reo vui,
vì sẽ không còn mùa gặt hay trái cây chín nữa.
10 Sẽ không còn cảnh hớn hở vui mừng trong vườn cây ăn trái
không còn bài ca và tiếng reo vui trong vườn nho.
Không ai làm rượu nơi bàn ép rượu nữa,
vì ta đã làm tắt tiếng mừng rỡ.
11 Lòng ta khóc cho Mô-áp như đờn cầm đánh bản ai ca;
Ta rất đau buồn cho Kiệt Ha-sê-rết.
12 Dân Mô-áp sẽ đi đến nơi thờ phụng để cầu khẩn.
Nhưng khi chúng đi đến đền thờ cầu nguyện cũng chẳng được nghe.
13 Trước đây CHÚA đã phán những lời nầy về Mô-áp.
14 Nhưng nay CHÚA phán, “Trong ba năm nữa, tức thời gian người làm thuê tính công, cả chúng nó và niềm kiêu căng chúng sẽ bị ghét bỏ. Chỉ sẽ còn sót lại một số rất ít người nhưng vô cùng yếu ớt.”